Charles Dickens

Văn hào Anh (1812–1870)

Charles Dickens (7 tháng 2 năm 1812 – 9 tháng 6 năm 1870), bút danh "Boz", là tiểu thuyết gia và người chỉ trích xã hội người Anh, được coi là nhà văn hiện thực lớn nhất nước Anh thế kỷ 19.

Dickens năm 1868

Trích dẫn của Dickens

sửa
  • 1838, Oliver Twist, Tập 2, tr. 145
    But death, fires, and burglary make all men equals;
    Nhưng cái chết, chuyện đốt nhà và trộm cắp làm cho mọi người thành bình đẳng.[1]
  • 1850, David Copperfield, tr. 109
    to the young this is a world for action; not for moping and droning in.
    Đối với người trẻ tuổi thì thế giới này là thế giới để hoạt động chứ không phải một nơi chơi bời lêu lổng[2]
    Phiên bản phổ biến: This is a world of action, and not for moping and droning in. - Đây là thế giới để hành động, chứ không phải để nhăn nhó và lười nhác.[3]

Trích dẫn về Dickens

sửa
  • 1897, Mary Dickens viết về cha mình và con mèo trong My Father As I Recall Him, tr. 82
    One evening we were all, except father, going to a ball, and when we started, left "the master" and his cat in the drawing-room together. "The master" was reading at a small table, on which a lighted candle was placed. Suddenly the candle went out. My father, who was much interested in his book, relighted the candle, stroked the cat, who was looking at him pathetically he noticed, and continued his reading. A few minutes later, as the light became dim, he looked up just in time to see puss deliberately put out the candle with his paw, and then look appealingly toward him. This second and unmistakable hint was not disregarded, and puss was given the petting he craved.
    Dịch nghĩa: Một buổi tối, ngoại trừ cha, tất cả chúng tôi đi vũ hội nên để "ông chủ" ở lại với chú mèo trong phòng khách. "Ông chủ" đọc sách tại bàn nhỏ, trên bàn có ngọn nến đang cháy. Đột nhiên nến vụt tắt. Cha tôi đang tập chú vào cuốn sách cũng phải thắp lại nến, xoa nhẹ chú mèo và thấy nó đang nhìn mình van lơn, ông tiếp tục đọc. Vài phút sau, ánh nến mờ đi, ông ngước lến đúng lúc thấy mèo đang cố dùng chân dập nến rồi nhìn ông cầu khẩn. Dấu hiệu mong muốn rõ ràng đến lần thứ hai này đã được cha đáp ứng, vuốt ve chú mèo.
    Bản dịch phóng tác phổ biến: Một buổi tối, Bob “đọc sách” trên chiếc táp đờ luy, bên cạnh ngọn nến. Bỗng chốc ngọn nến phụt tắt. Bố tôi ngồi bên bàn làm việc liền kề, đang say sưa viết sách, ông đứng dậy, nhoài người đóng cánh cửa sổ vì cho rằng gió bên ngoài thổi mạnh làm tắt ngọn nến. Sau đó, tay phải bố tôi bật lửa thắp lại ngọn nến, tay trái vuốt nhẹ vào người Bob. Đáp lại cử chỉ của bố tôi, mèo điếc đảo mắt nhìn ông một cách thương hại và trở lại công việc “đọc sách”.
    Vài phút sau, khi ngọn nến lần thứ hai phụt tắt, đoán biết chính mèo điếc đã dùng chân trước dập tắt ngọn nến, bố tôi thở dài, thắp lại ngọn nến. Sau đó, ông nhếch mép cười, nhìn thú cưng đầy vẻ van xin và đưa cả hai tay âu yếm vuốt nhẹ người nó. Lần này, thái độ nhũn nhặn của bố tôi dường như đã khiến mèo điếc mủi lòng. Nó ngồi yên và chấm dứt trò làm tắt nến.
    [4]

Xem thêm

sửa

Tham khảo

sửa
  1. ^ Sáclơ Đickenx (2006). Ôlivơ Tuýt. Phan Ngọc dịch. Nhà Xuất bản Văn Học. p. 317. 
  2. ^ Sáclơ Đickenx (2001). Đêvít Copơphin. 1. Nhữ Thành dịch. Nhà Xuất bản Đà Nẵng. p. 262. 
  3. ^ “Danh ngôn về Thế giới - Charles Dickens”. Từ điển danh ngôn. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 12 năm 2023. Truy cập ngày 31 tháng 5 năm 2024.
  4. ^ Vinh Thu (31 tháng 10 năm 2018). “Văn hào Dickens sống trọn đời với mèo Bob”. Sức khỏe và Đời sống. Truy cập ngày 31 tháng 5 năm 2024.

Liên kết ngoài

sửa