Ca dao Việt Nam về chủ đề than thân

L

  • Nước non lận đận một mình
Thân cò lên thác xuống ghềnh bấy nay.
Ai làm cho bể kia đầy,
Cho ao kia cạn, cho gầy cò con?
  • Ngang lưng thì thắt bao vàng,
Đầu đội nón dấu, vai mang súng dài.
Một tay thì cắp hỏa mai,
Một tay cắp giáo, quan sai xuống thuyền.
Tùng tùng trống đánh ngũ liên,
Chân bước xuống thuyền nước mắt như mưa
  • Ngày xưa anh bủng anh xanh,
Tay nâng chén thuốc, tay đèo múi ve
Bây giờ anh khỏi anh lành,
Anh mê nhan sắc, anh tình phụ tôi.
Nhưng vì con cái họ lại một lần nữa cam chịu hẩm hiu.
Chàng ơi phụ thiếp làm rua
Thiếp như cơm nguội đỡ xua đói bụng
  • Người ta rượu sớm trà trưa,
Thân em đi sớm về trưa cả đời.
Lạy trời ứng nghiệm một lời,
Cho em gặp được một người em thương.
  • Người ta bán vạn mua ngàn,
Thân em buôn bán cơ hàn vẫn vui.
  • Người ta đi đôi về đôi,
Thân em đi lẻ về côi một mình.


Thân em như chẽn lúa đòng đòng

Phất phơ giữa ngọn nắng hồng ban mai


  • Thân em như hạt mưa rào
    Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa
    Thân em như Hạt mưa sa
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày
  • Thân em như trái bần trôi
Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu
  • Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai
  • Thân em như giếng giữa đàng
Người thanh rửa mặt, người phàm rửa chân
  • Thân em như trái sầu riêng
Kẻ thì nói dở người thì khen ngon
  • Thân em như củ ấu gai
Ruột trong thì trắng,vỏ ngoài thì đen
Ai ơi nếm thử mà xem
Nếm ra mới biết rằng em ngọt bùi
  • Thân em như hạt mưa rào,
Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa.
  • Thân em như hạt mưa sa,
Hạt rơi xuống giếng, hạt ra ruộng cày.
  • Thân em như cá giữa rào,
Kẻ chài, người lưới biết vào tay ai?
  • Thân em như cam quýt bưởi bòng
Ngoài tuy cay đắng nhưng trong ngọt bùi.
  • Thân em như hạc đầu đình,
Muốn bay chẳng cất nổi mình mà bay.
  • Thân em như ớt chín cây,
Càng tươi ngoài vỏ càng cay trong lòng.
  • Thân em như miếng cau khô,
Người thanh tham mỏng, kẻ thô tham dày.
  • Thân em như cái cọc rào,
cớ sao anh chửi em vậy anh ơi,

Cớ sao lại trách em vậy hỡi anh.

  • Thân em như xoài trên cây,
Gió đông, gió tây, gió nam, gió bắc,
Nó đánh lúc la lúc lắc trên cành,
Một mai rơi xuống biết đành vào tay ai?
  • Thân em như rau muống dưới hồ,
Nay chìm mai nổi ngày mô cho thành?
  • Thân em như đóa hoa rơi,
Phải chăng chàng thật là người yêu hoa?
  • Thân em như cánh hoa hồng,
Lấy phải thằng chồng như đống cứt khô.
  • Thân em như cá trong lờ,
Hết phương vùng vẫy biết nhờ nơi đâu.
  • Thân em đi lấy chồng chung,
Khác nào như cái bung xung chui đầu.
  • Thân em như quả dâu tây,
Lâu lâu anh bóp cho lây nỗi buồn.
  • Thân em như thể cánh bèo,
Ngược xuôi xuôi ngược theo chiều nước trôi.
  • Thân em như cái cối xây

Cái cối sần sùi xây nếp anh

Sầu đâu trĩu nhánh bên sông

Phận em con gái chờ anh trở về

  • Phận em con gái chờ anh trở về .
    Thân em vất vả trăm bề,
Sớm đi ruộng lúa, tối về ruộng dâu.
Có lược chẳng kịp chải đầu,
Có cau chẳng kịp têm trầu mà ăn.
  • Thân em như cột đình trung,
Tay dơ cũng quẹt, tay phung cũng chùi.
  • Thân em như cúc bờ rào,
Kẻ qua ngắt nhụy, người vào bẻ bông.
  • Thân em như miếng bánh xèo,
Nằm trong chạn bếp... biết mèo nào tha.
  • Thân em như tấm lụa điều,
Đã đông nơi chuộng lại nhiều nơi thương.
  • Thân em như cá trong bồn,
Không ăn có chịu, tiếng đồn oan chưa!
  • Thân em như cái chuông vàng,
Để trong thành nội có ngàn quân canh.
Thân anh như thể cái chày,
Bỏ lăn bỏ lóc chờ ngày dộng chuông.
  • Thân em chẳng đáng mấy tiền,
Vì tình em nặng, mấy nghìn cũng mua.
  • Thân em như mấy củ khoai,
Sáng sáng anh đói, anh nhai đỡ lòng.
  • Thân em như cỏ ngoài đồng,
Buồn thì anh nhổ, anh trồng rau răm.
  • Thân em như cánh chuồn chuồn,
Khi vui nó đậu, khi buồn nó bay.
  • Thân em như giọt nắng xuân,
Mơ vào cửa phủ thấm vần thơ anh.
  • Từ ngày tôi ở với anh
Cha mẹ đánh mắng anh tình phụ tôi
Có thịt anh tình phụ xôi
Có cam phụ quýt, có người phụ ta
Có quán tình phụ cây đa
Ba năm quán đổ cây đa vẫn còn.
  • Thương thay thân phận con tằm,
Kiếm ăn được mấy phải nằm nhả tơ.
Thương thay lũ kiến li ti,
Kiếm ăn được mấy phải đi tìm mồi.
Thương thay hạc lánh đường mây,
Chim bay mỏi cánh biết ngày nào thôi.
Thương thay con
  • Văn thi phú lục chẳng hay
Trở về làng cũ, học cày cho xong.

Xem thêm

sửa

Liên kết

sửa