Titanic (phim 1997)

Phim điện ảnh tình cảm - sử thi - chính kịch của Mỹ năm 1997

Titanic là một bộ phim lãng mạn về đề tài thảm hoạ của Mỹ phát hành năm 1997 do Paramount Pictures20th Century Fox phát hành. Phim có sự tham gia của các diễn viên chính Leonardo DiCaprioKate Winslet; kể về Jack Dawson và Rose DeWitt Bukater, đôi tình nhân trẻ đi trên con tàu định mệnh RMS Titanic trong chuyến ra khơi đầu tiên của nó vào năm 1912. Phim giành được 11 giải Oscar, trong đó có hạng mục Phim hay nhất vào năm 1997.

Ta là vua của thế giới này!
Kịch bản và đạo diễn: James Cameron.
Va chạm với định mệnh. Taglines

Jack Dawson

sửa
 
Tôi nghĩ cuộc đời như là một món quà và tôi không dự đinh phung phí nó. Các vị không hề biết sẽ dùng tay nào để đối phó với với chuyện xảy ra. Các vị chỉ học cách sống như đã có. Hãy tận dụng giá trị của mỗi ngày.
  • Ta là vua của thế giới này!
  • Tôi muốn nói tôi đã có được mọi thứ tôi cần ở đây. Có được không khí trong phổi và vài hàng trống trên báo. Tôi thích được đánh thức vào buổi sáng, không biết chuyện gì sắp xảy ra hoặc tôi sẽ gặp ai, sẽ đi đâu... Như đêm hôm trước, tôi ngủ dưới một cây cầu... ...và giờ tôi đang ở đây, trên con tàu lớn nhất thế giới để dùng rượu sâm panh với các vị đẹp đẽ đây. Tôi nghĩ cuộc đời như là một món quà và tôi không dự đinh phung phí nó. Các vị không hề biết sẽ dùng tay nào để đối phó với với chuyện xảy ra. Các vị chỉ học cách sống như đã có. Hãy tận dụng giá trị của mỗi ngày.

Rose lúc già

sửa
 
Đó là con tàu của giấc mơ đối với mọi người khác. Còn với tôi, nó là một con tàu nô lệ, đem tôi trở về Mỹ trong xiềng xích.
  • [nhìn vào cái gương vớt được] Cái này là của bà đấy. Thật phi thường! Và nó trông y như lần cuối cùng bà nhìn thấy nó. [lật ra xem vết nứt đằng sau] Chỉ có hình bóng phản chiếu là thay đổi chút ít thôi
  • Đó là con tàu của giấc mơ đối với mọi người khác. Còn với tôi, nó là một con tàu nô lệ, đem tôi trở về Mỹ trong xiềng xích. Bên ngoài, tôi như một cô gái bằng lòng với những thứ hiện có. Thật sự bên trong, lòng tôi đang gào thét.
  • Tôi đã thấy chán chê khi sống trong những bữa tiệc xa hoa vô tận. Điệu nhảy côtiông và hội chơi thuyền, cuộc thi chơi banh trên ngựa. Luôn luôn cùng với những kẻ rỗng tuếch, những cuộc nói chuyện ngu ngốc. Tôi cảm giác như mình đang đứng trên một vách núi thẳng đứng, không ai kéo tôi lại. Không ai quan tâm, và cũng không ai muốn biết.
  • 1.500 người chìm xuống đáy đại dương khi tàu Titanic chìm xuống. Có 20 thuyền cứu hộ bơi gần đó, và chỉ có một chiếc quay trở lại. Chỉ một chiếc thôi. 6 người được cứu sống dưới đại dương, bao gồm cả tôi. 6 trên 1500 người. Sau đó, 700 người còn sống sót trên thuyền không biết làm gì ngoài sự chờ đợi. Chờ để chết. Chờ để sống. Chờ đợi một sự xá tội mà sẽ không bao giờ có.
  • [Nói về Cal] Đó là lần cuối cùng tôi gặp anh ta. Anh ta đã kết hôn, dĩ nhiên, và thừa hưởng gia sản bạc triệu. Nhưng khủng hoảng năm '29 đã làm khánh kiệt tài sản của anh ta, và vào năm đó, anh ta đã chĩa khẩu súng lục vào miệng. Hay tương tự thế, theo tôi biết được.

Những người khác

sửa
 
Tôi rất tiếc đã không xây cho cô một chiếc tàu mạnh mẽ hơn, cô Rose.
  • Benjamin Guggenheim: [sau khi được đưa áo phao] Không, cảm ơn. Chúng tôi đã ăn mặc chỉnh tề và sẵn sàng ra đi như một quý ông. Nhưng chúng tôi vẫn còn cần rượu Brandy.
  • Hartley: Quý ngài, đây là một đặc ân được trình diễn cùng quý vị đêm nay.
  • Andrews: Tôi rất tiếc đã không xây cho cô một chiếc tàu mạnh mẽ hơn, cô Rose.

Hội thoại

sửa
 
Tự Chúa trời cũng không đánh chìm con tàu này.
 
Em phải hứa với anh rằng em sẽ sống sót, em sẽ không bỏ cuộc, cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa, cho dù không còn chút hy vọng nào.
 
Trái tim của người đàn bà là những điều bí mật của đại dương sâu thẳm. Nhưng giờ đây, các vị đã biết có một người tên Jack Dawson, người đó đã cứu sống tôi, người đã cứu tôi dù hiểu theo nghĩa nào đi nữa.
Lovett: Vua Louis XVI đã mang một viên đá thần thoại được gọi là viên kim cương xanh trên vương miện, nó đã biến mất vào năm 1792, vào cùng thời vua Louis già đã đánh mất nhiều thứ kể từ cổ trở lên. Truyền thuyết cho rằng viên kim cương trên vương miện đó cũng là vật đổi chác... Được cắt lại thành hình trái tim nên được biết đến như... Trái tim của Đại dương. Ngày nay, nó sẽ có giá trị hơn là viên kim cương màu xanh hy vọng.
Rose già: Nó là một vật rất nặng nề, đáng sợ. Tôi chỉ mang nó có một lần.
Lizzy: [xem bức tranh của Rose] Bà nghĩ rằng đó chính là bà sao?
Rose già: Chính là ta đấy, cháu yêu. Ta không hấp dẫn như thế sao?
Lovett: Tôi đã lần theo hồ sơ bảo hiểm. Yêu cầu được ký dưới những điều khoản hoàn toàn bí mật. Bà có thể cho tôi biết ai là nguyên đơn không, Rose?
Rose già: Tôi nghĩ có thể là ai đó tên Hockley.
Lovett: Nathan Hockley, đúng rồi. Pittsburgh vẫn là trùm tư sản. Yêu cầu bảo hiểm dây chuyền kim cương của con trai Caledon, Caledon, mua tặng vị hôn thê. Là bà. Một tuần trước khi ông ta lên tàu Titanic. Và hồ sơ được thực hiện ngay sau vụ đắm tàu. Vì thế viên kim cương đáng lý ra phải rơi xuống biển với con tàu. Cô nhìn thấy ngày không?
Lizzy: "Ngày 14 tháng 4 năm 1912.".
Bodine: Có nghĩa là nếu bà ấy là người mà bà ấy tự xưng, bà ta phải đang mang viên kim cương vào ngày tàu Titanic đắm.
Lovett: [với bà Rose già] Và điều đó sẽ khiến bà trở thành bạn thân nhất của tôi.

Rose già: Chuyện đã 84 năm rồi...
Lovett: Không sao, chỉ cố nhớ chút gì thôi. Gì cũng được.
Rose già: Ông có muốn nghe hay không, ông Lovett? Đã 84 năm rồi, nhưng tôi vẫn ngửi được mùi sơn mới. Đồ sứ chưa bao giờ được sử dụng. Khăn trải giường chưa hề được nằm lên. Titanic được mệnh danh là Con tàu của những giấc mơ, và quả đúng như thế. Nó thật sự như thế.

Rose: Em không hiểu có gì quan trọng ở đấy. Nó đâu có lớn hơn tàu Mauritania!
Hockley: Em có thể chán chê những thứ khác, Rose, nhưng về Titanic thì không được. Nó dài hơn tàu Mauritania đến 100 feet và sang trọng hơn nhiều. Con gái của mẹ quá khó tính nên không bị gây ấn tượng đấy, Ruth.
Ruth: Vậy đây chính là con tàu mà họ bảo là không thể chìm được.
Hockley: Nó không thể chìm. Tự Chúa trời cũng không đánh chìm con tàu này.

Molly: Thế ai đặt tên cho con tàu này là Titanic vậy? Hay chính ông đấy, Bruce?
Bruce: Vâng, thật vậy. Tôi muốn nhấn mạnh kích cỡ hoàn hảo, kích cỡ tượng trưng cho sự kiên định, sự lộng lẫy và trên tất cả, đó là sức mạnh.
Rose: Ông có biết tiến sĩ Freud không, ông Ismay? Ý tưởng của ông ta về sự quan tâm đến kích cỡ có thể làm cho ông thích thú.
[Molly và Thomas Andrews cười khúc khích]
Ruth: [nói thầm] Con bị sao thế?
Rose: Xin phép. [đứng dậy rời bàn ăn]
Ruth: Tôi xin lỗi quý vị.
Molly: Cô ấy là khẩu súng lục đấy, Cal. Hy vọng ông xoay xở được.
Hockley: Vâng, tôi nên quan tâm những gì cô ấy đọc kể từ bây giờ phải không, bà Brown?
Bruce: Freud? Ông ta là ai vậy? Ông ta có phải hành khách trên tàu không?

Rose: Này, tôi biết anh đang nghĩ gì.. "Một cô gái giàu có đáng thương. Cô ta làm gì biết đến nỗi khốn khổ chứ?"
Jack: Không đâu! Đó không phải là điều tôi đang nghĩ. Điều tôi đang nghĩ là, "chuyện gì đã xảy ra cho cô gái này khiến cô ta nghĩ rằng không còn lối thoát?"
Rose: À, tôi... Tất cả mọi thứ. Cái thế giới mà tôi đang sống cùng với những người ở đó. Tính trì trệ của cuộc sống đó đã thấm sâu vào và tôi, không thể chống lại. [cho Jack xem nhẫn đính hôn]
Jack: Chúa ơi, nhìn cái này mà xem này! Hẳn là cô đã lặn xuống tới đáy rồi.

Bruce: Vậy ra ông chưa chạy 4 nồi hơi cuối cùng à?
Thuyền trưởng Smith: Không, chúng tôi thấy không cần. Chúng ta vẫn kịp thời gian.
Bruce: Báo chí đã biết về kích cỡ Titanic, giờ tôi muốn họ ngạc nhiên về tốc độ của nó. Chúng ta phải cho họ chút tin tức gì để in chứ. Chuyến ra khơi đầu tiên của tàu Titanic phải trở thành tiêu điểm.

Ruth: Ông Dawson, kể cho tôi nghe về tiện nghi của khoang hạng chót với. Tôi nghe nói trên tàu này cũng khá tốt.
Jack: Tốt vô cùng, thưa bà. Ở đó khó mà tìm thấy chuột.

Jack: Rose... ...em không phải đang dạo chơi. Được chứ? Em là một cô gái hư hỏng. Nhưng bên trong, em còn là cô gái tuyệt vời đến kinh ngạc, một người phụ nữ, mà anh chưa hề gặp.
Rose: Jack, em...
Jack: Đừng, để anh nói hết đã. Em... Anh không phải là thằng ngốc. Anh biết thế giới xoay vần như thế nào. Anh chỉ có 13 đô trong túi. Anh không có gì để cho em và anh biết rõ điều đó. Anh hiểu rõ. Nhưng anh đã dính vào quá sâu rồi. Em nhảy thì anh sẽ nhảy. Còn nhớ không? Anh không thể quay lưng đi khi không biết rằng em có an toàn không. Đó là những gì anh muốn.
Rose: Vâng, em không sao. Em thật sự không sao.
Jack: Thật chứ? Anh không nghĩ như vậy. Họ nhốt em trong bẫy, Rose. Và em sẽ chết nếu em không thoát ra ngoài. Có thể không phải là lúc này bởi vì em còn mạnh mẽ, nhưng sớm hay muộn ngọn lửa mà anh yêu quý nơi em, Rose, ngọn lửa đó cũng bùng cháy thôi.
Rose: Việc giải thoát cho em không tùy thuộc vào anh, Jack.
Jack: Em nói đúng. Chỉ có em mới có thể làm chuyện đó.
Rose: Em quay về đây. Để cho em yên.

Rose: Chào, Jack. Em đã đổi ý.
Jack: Đưa tay cho anh. Nhắm mắt lại đi [...] Giờ, em hãy bước lên lan can. [...] Em có tin anh không?
Rose: Em tin anh.
Jack: Mở mắt ra đi.
Rose: Em đang bay, Jack.

Jack: Cái gì thế, đá Saphire à?
Rose: Kim cương. Một viên kim cương rất hiếm. Jack, em muốn anh vẽ em như một trong những bạn gái Pháp của anh. Mang vật này.
Jack: Được rồi.
Rose: Chỉ mang mỗi vật này.

[khi tàu đang chìm, Jack và Rose phá cửa xông ra]
Thuỷ thủ: Các người làm gì ở đây thế?! Các vị phải bồi thường cho việc làm đó, biết không? Đó là quyền sở hữu của hãng hàng hải Ngôi Sao Trắng.
Jack and Rose: CÂM MIỆNG!!

Hockley: [với Rose] Cô đi đâu thế?! Tìm nó à?! Để thành một con điếm cho một con chuột dưới cống à?
Rose: Tôi thích làm con điếm hơn là làm vợ anh.

[Rose trên một mảnh cửa gỗ bập bềnh trên nước, Jack đang bám ở bên cạnh, run rẩy]
Rose: Yên tĩnh quá!
Jack: Họ phải mất vài phút để bố trí lại thuyền. Anh không rõ ý em thế nào nhưng, anh dự định viết một lá thư với lời lẽ mạnh mẽ gửi cho hãng hàng hải “Ngôi Sao Trắng” về tất cả những chuyện này.
Rose: Em yêu anh, Jack.
Jack: Em đừng thế. Em không được nói lời chia tay. Chưa đâu. Em nghe anh nói không?
Rose: Em lạnh quá.
Jack: Nghe đây, Rose. Em sẽ thoát khỏi đây, em sẽ tiếp tục sống và sẽ sinh thật nhiều con. Rồi em nhìn chúng trưởng thành. Em chỉ nằm chết trên giường khi đã là một bà lão già nua phúc hậu. Chứ không phải ở đây. Không phải đêm nay. Cũng không phải như thế này. Em hiểu anh không?
Rose: Thân thể em không còn cảm giác nữa.
Jack: Thắng vé tàu này, Rose, là điều tốt lành nhất mà anh chưa từng có trong đời... Nó mang em đến với anh. Và anh cảm ơn điều đó, Rose. Anh rất biết ơn. Em phải làm cho anh việc này. Em phải hứa với anh rằng em sẽ sống sót. Em sẽ không bỏ cuộc cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa. Cho dù không còn chút hy vọng nào. Hứa với anh đi, Rose. Và đừng bao giờ thất hứa.
Rose: Em hứa.
Jack: Đừng thất hứa.
Rose: Em không thất hứa đâu, Jack. Em không bỏ cuộc.

[Khi tàu Carpathia tới New York, Rose đứng dưới mưa, mắt đăm đăm hướng về phía Tượng Nữ thần Tự do.]
Thuỷ thủ tàu Carpathia: Tôi có thể điền tên cô được không ạ?
Rose: Dawson. Rose Dawson.
Steward: Cảm ơn.
[Cảnh quay về thực tại.]
Rose già: Anh có thể đánh đổi đời mình cho cuộc đời của một ai khác được không? Con sâu biến thành con bướm. Nếu một con côn trùng không có ý thức còn làm được, vậy tại sao tôi lại không thể? Điều đó có khó tin hơn cả việc tàu Titanic chìm không?
Bodine: Chúng tôi không tìm được gì của Jack. Không có chút ghi chép nào về anh ấy.
Rose già: Không, không thể nào có, phải không? Tôi chưa hề kể về anh ấy cho đến bây giờ. Không kể cho một ai. (với Lizzy) Kể cả ông của cháu. Trái tim của người đàn bà là những điều bí mật của đại dương sâu thẳm. Nhưng giờ đây, các vị đã biết có một người tên Jack Dawson, người đó đã cứu sống tôi bằng mọi cách có thể. Tôi còn không có cả bức ảnh của anh ấy. Giờ đây anh ấy chỉ tồn tại trong ký ức của tôi.

Taglines

sửa
  • Va chạm với định mệnh.
  • Không gì trên thế giới có thể ngăn cách họ.

Diễn viên

sửa
Diễn viên Vai
Leonardo DiCaprio Jack Dawson
Kate Winslet Rose DeWitt Bukater
Billy Zane Caledon Hockley
Frances Fisher Ruth DeWitt Bukater
Kathy Bates Margaret "Molly" Brown
Gloria Stuart Old Rose (Rose Dawson Calvert)
Bernard Hill Captain Edward J. Smith
Jonathan Hyde J. Bruce Ismay
Victor Garber Thomas Andrews
David Warner Spicer Lovejoy
Danny Nucci Fabrizio De Rossi
Suzy Amis Lizzy Calvert
Bernard Fox Đại tá Archbald Gracie
Bill Paxton Brock Lovett
Eric Braeden Đại tá John Jacob Astor IV
Ewan Stewart Sĩ quan thứ nhất William Murdoch
Ioan Gruffudd Sĩ quan thứ năm Harold Lowe

Liên kết ngoài

sửa
 
Wikipedia
Wikipedia có bài viết về: