Điệp viên không không thấy

Điệp viên không không thấy là một bộ phim hành động hài năm 2003 nhại theo nhân vật điệp viên James Bond, trong đó nhân vật chính cố gắng ngăn chặn một nhân vật hoàng gia gốc Pháp bị ruồng bỏ sẽ trở thành Vua nước Anh. Bộ phim do Peter Howitt đạo diễn và Neal Purvis, Robert Wade và William Davies viết kịch bản.

Anh ấy không biết sợ hãi. Anh ấy không biết nguy hiểm. Anh ấy không biết gì cả. Khẩu hiệu

Johnny English

sửa
  • (lời nói đầu) Ah, Khẩu Heckler và Koch G-36. Chết người khi được sử dụng đúng cách.
  • Một đặc vụ giỏi không cần dùng đến nhiều công cụ. Những công cụ duy nhất tôi cần là một đôi con mắt tinh tường, một đôi tai tinh tế và một bộ não lớn hơn một chút so với mức cần thiết.
  • [Sau khi leo vào lâu đài thông qua hệ thống nước thải] Bình tĩnh chút đi, tôi chỉ dính có chút phân!
  • Từ 'sai lầm' không có trong từ điển của tôi thưa ngài.
  • [Chỉ điểm đối với Tổng Giám mục Canterbury, người mà anh tin là kẻ mạo danh] Ông có hay không hình xăm trên mông với dòng chữ, "Jesus đang tới – trông bận rộn?"
  • Ông có thể bắt được tôi, Nhưng không thể lấy nước Anh được. Không bao giờ lấy được chừng nào tôi còn thở hoặc còn một viên đạn trong súng. [Johnny bóp cò, nhưng phân bắn ra thay vì một viên đạn]
  • Tôi đã bị thả xuống sa mạc Kalahari, chẳng có gì ngoài một cái bàn chải và một gói kẹo chanh Sherbet, và tôi vẫn tìm được đường tới Bulawayo trước lễ Ramadan.
  • Chào các quý ông! MI7 sẵn sàng phục vụ.
  • [sau khi vô tình được lên ngôi vua; chỉ vào Sauvage sau thời khắc ngưng đọng] Bắt người này... và nhốt hắn lại! [đám đông reo hò khi bốn người nhân viên an ninh đưa Sauvage đi]
  • [đang nói chuyện với Bough] Cậu đã nghe nói về lời tụng kinh của các thầy tu Bedouin ở Núi Al Magreb chưa?
  • [đang nói chuyện với Lorna] Cô có biết về những chú chim của những vị pháp sư ở đồng bằng Guatemala không?

Pascal Sauvage

sửa
  • [tức giận vì lễ đăng quang bị English làm gián đoạn, rút súng chĩa vào đám đông] Câm mồm! Tất cả những gì đất nước bé nhỏ ngu dốt này cần làm là đứng vào hàng và làm những gì được bảo chỉ trong một ngày khốn khiếp thôi! Nhưng nó có làm được không? Cái mông Pháp trắng dã của tôi, nó có thể làm được!

Đoạn hội thoại

sửa
Lorna Campbell: Anh sẽ làm gì đây, Johnny? Ngồi đây trong căn hộ và tự thấy tội nghiệp bản thân, hay anh sẽ ra ngoài kia và cứu đất nước mình?
Johnny English: Tôi sẽ ngồi trong căn hộ.

Cán bộ tang lễ: Mọi việc tốt chứ, English?
Johnny English: Tôi nghĩ ngài sẽ thấy nó tuyệt hơn là tốt, thưa ngài. Ngài đang đi vào nơi an ninh nghiêm ngặt nhất trong toàn nước Anh. [một quả bom phát nổ từ xa, giết chết tất cả các đặc vụ Anh]

Pegasus: Đó hoàn toàn là một thảm họa, English!
Johnny English: Tôi rất đồng ý, thưa ngài.
Pegasus: Ta phải lấy lại vương miện, English, và nhanh lên! [English nhất thời bị phân tâm khi nhìn thấy thư ký của Pegasus (người mà trước đó anh đã vô tình đánh thuốc mê) đang ngồi xe lăn đi ngang qua bên ngoài cửa, nhìn chằm chằm vào anh.] Giờ hãy nói cho tôi về kẻ tấn công này. Vì khi họ lục soát phòng sau đó, không có dấu vết gì cả.
Johnny English: [Không thoải mái; "kẻ tấn công" được anh ấy bịa ra để giải thích cho việc anh ta vô tình đánh gục một người đàn ông] Hắn ta hiển nhiên là dân chuyên nghiệp. Hắn ta đã tầu thoát khi Nữ hoàng đang được trấn tĩnh lại.
Pegasus: Nhưng hắn là đầu mối duy nhất mà ta có, English! Ta phải tìm hắn. [Một người đàn ông với chiếc laptop bước vào phòng] Ồ, vào đi. Đây-Đây là Roger từ bên bộ phận Hỗ trợ Dữ liệu. Cậu ấy sẽ đưa ra chân dung dựa trên miêu tả của anh. Vậy nói với chúng tôi, Hắn trông như thế nào?
Johnny English: Thì, hắn rất... to.
Roger: Màu tóc?
Johnny English: [nhìn quanh phòng để tìm ý tưởng và tìm thấy một bát đựng trái cây] Umm... Cam.
Pegasus: [hoài nghi] Cam?
Johnny English: Mmh. Và xoăn. Gợn sóng thì đúng hơn. Kiểu như gợn sóng.
Roger [nhập vào laptop của anh ấy] Gợn sóng.
Johnny English: Một miếng bịt mắt, mũi khoằm, rất ít răng. Nhiều nhất là hai. Và có sẹo trên má... có hình... một quả chuối.
Roger: Má bên nào?
Johnny English: Cả hai bên. Nó kiểu như gặp nhau ở giữa.
Pegasus: Anh chắc chứ, English?
[Pegasus cho anh ta thấy sự giống nhau, kèm theo một hợp âm sợ hãi: nó giống sự kết hợp giữa một tên cướp biển không răng và một chú hề.]
Johnny English: [ngạc nhiên vì ngoại hình được tạo nên] AH! Phải, hắn ta đấy, Giống tới lạ thường. Như thể hắn đang đứng đây với chúng ta vậy.

Johnny English: [cầm một cây bút bi vàng trông rất sang trọng trên bàn thư ký] Oh, nhắc cho tôi nhớ lại thời xưa khi bút bi còn được sử dụng. Tôi nhớ đặc vụ nào cũng đem theo một cái bút như thể này. Hoàn toàn vô hại trong mắt người thường, nhưng, bấm hai lần-- [bấm bút hai lần, vô tình bắn phi tiêu mini trúng mông thư ký. Cô ấy ngã xuống]

[Sau khi rơi xuống hố]
Bough: Ngài ổn chứ?
Johnny English: Ừ, tôi rơi xuống một cái gì đó mềm.
Bough: Đó là tôi, thưa ngài.
Johnny English: Tốt.

[Johnny và Bough đang ở trong đường hầm tối tăm]
Johnny English: Nó có thể tối đen nhưng ta vẫn có thể thấy được.
Bough: Như nào?
Johnny English: Các thầy tu Bedouin ở Núi Al Magreb phát triển một hệ thống tụng kinh siêu âm.
Bough: Ra vậy.
Johnny English: Tiếng tụng kinh của họ sẽ dội lại từ các vật cản và bằng đôi tai siêu nhạy của họ, họ có thể vẽ ra trong đầu con đường trước mặt.
Bough: Tuyệt vời, thưa ngài.
Johnny English:Nhưng cậu phải luôn dùng nốt Mi giáng. [hát] Mi, Mi, Mi giáng...! Thaaaaank you for the music, the songs I'm singing--
Bough: Nó có hiệu quả không?
Johnny English: Rất tốt, cảm ơn, Bough. [hát] Thanks for all the joy they're-- [Johnny va vào tường đường hầm] Ow!

Lorna Campbell: [đang quan sát Sauvage, người mà Johnny nghĩ là bồi bàn, đứng ngay sau Johnny] Anh chắc chắn chưa gặp người chủ trì, ngài Sauvage.
Johnny English: Chưa, cảm ơn Chúa! Cô biết không, tôi nghĩ tôi thà bị một cây xương rồng to đùng đâm vào mông còn hơn giao lưu một vài câu đùa với gã người Pháp mới nổi đó. Theo như tôi nghĩ, thứ duy nhất người Pháp nên được phép chủ trì là một cuộc xâm lăng.
[Johnny cười khúc khích, sau đó nhận ra Sauvage đang đứng đằng sau mình]
Johnny English: Xin lỗi, tôi có thể giúp gì được?
Pascal Sauvage: Pascal Sauvage, Gã người Pháp mới nổi.
Lorna Campbell: Lorna Campbell. Tôi đã rất mong được gặp ông.
Pascal Sauvage: Enchanté.
[Johnny lắp bắp vì xấu hổ]
Pascal Sauvage: Nhưng tất nhiên, anh là Johnny English. Tôi đã nghe tất cả về anh.

[English đã thâm nhập vào một bệnh viện vì nhầm tưởng đó là trụ sở của Sauvage và tìm thấy một ông già trên giường]
Johnny English: Chúa ơi, họ đã làm gì ông vậy?
Elderly Man: Họ đã lấy ít máu của tôi.
Johnny English: Lũ khốn.
Elderly Man: Chỉ để kiểm tra thôi mà.
Johnny English: Tất nhiên rồi, hãy đi ra khỏi đây, trước khi họ lấy thứ gì khác.

[sau khi hạ cánh nhầm tòa nhà, tình cờ là bệnh viện, và bắt các nhân viên y tế làm con tin]
Johnny English: Bây giờ, có lẽ các người có thể dẫn tôi tới chỗ ông chủ xấu xa của các người.
Doctor: Anh đang nói gì vậy?
Johnny English: Ông biết chắc tôi đang nói gì. Văn phòng của Pascal Sauvage ở đâu?
[Mọi người nhìn ra ngoài cửa sổ; Johnny quay lại và thấy một tấm biển "SAUVAGE" khổng lồ trên tòa nhà bên cạnh với Bough đang nhìn chằm chằm vào anh ấy từ cửa sổ]
Bough: [thông qua com-link] Ngài có thể đến đây trong một phút được không?

Tổng giám mục: [chuẩn bị làm lễ đăng quang cho Sauvage] Ta phong ngài--
[Johnny đu trên đèn chùm và giật lấy vương miện]
Johnny English: [không với được tới lá cờ] Chết tiệt! [đu qua lại trên dây]
Pascal Sauvage: [trao lại quả cầu và vương trượng cho Tổng Giám mục rồi đứng dậy khỏi ngai vàng] Trả lại đây!
Johnny English: Không!
Pascal Sauvage: Vuơng miện của ta!
Johnny English: Không!
Pascal Sauvage: TRẢ LẠI ĐÂY!!!
Johnny English: Cả triệu năm nữa cũng không, Sauvage!

[Tổng Giám mục lại chuẩn bị đăng quang cho Sauvage]
Tổng giám mục: Ta phong ngài...
[Johnny rơi khỏi đèn chùm và đánh bật Sauvage ra khỏi ngai vàng, khiến cho Tổng giám mục đội vương miện lên đầu anh ta.]
Tổng giám mục: ...làm Vua.

Khẩu hiệu

sửa
  • Anh ta không biết sợ hãi. Anh ta không biết nguy hiểm. Anh ấy không biết gì cả.

Dàn diễn viên

sửa

Liên kết ngoài

sửa
 
Wikipedia