Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Marcus Aurelius”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Iosraia (thảo luận | đóng góp)
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
'''Marcus Aurelius Antoninus Augustus''' (121 – 180 Công Nguyên) là một Hoàng đế La Mã, trị quốc từ năm 161 đến khi ông mất vào năm 180. Kể từ thiếu thời, ông đã được học kỹ về triết học, và sau này, ông được vị minh quân Antoninus Pius chọn làm con nuôi để thừa kế ngai vàng. Ông là vị Hoàng đế cuối cùng trong thời đại Ngũ hiền đế, cũng được xem là một trong những nhà hiền triết kiệt xuất của trường phái Khắc Kỷ.
 
== Câu nói ==
Là một người chiến binh, ông đã xây dựng Đế quốc La Mã cường thịnh. Dưới triều đại lâu dài của vua Marcus Aurelius, Quân đội La Mã phải vào sinh ra tử chinh chiến chống Đế quốc Parthia đang phục hưng, và chống nhau với các bộ lạc man tộc German dọc theo biến giới phía Bắc Limes Germanicus - những người đã tiến vào xứ Gaule và vượt qua sông Danube. Những chiến binh tinh nhuệ của ông đã đến châu Á, đánh thắng quân Parthia và chiếm lĩnh được cả thành Ctesiphon là kinh đô của người Parthia. Trong khi đó, ở phương Bắc, nhà vua trở thành "nhà chinh phạt của giặc rợ German" nhờ thân chinh khởi binh đại phá tan tác man tộc German vào năm 172.
 
Trong khi phải thân chinh lâm trận từ năm 170 cho đến năm 180, vị Hoàng đế đã ngự bút viết tác phẩm "Suy ngẫm" (Meditations) bằng tiếng Hy Lạp, để tự giảng dạy chính mình, và để cải tiến cho bản thân mình. Đây là một trong những tác phẩm quan trọng nhất về những suy tư và châm ngôn, diễn tả cách tìm thấy và gìn giữ sự thanh thản giữa lúc xung đột.
 
Sự vĩ đại của một con người không nằm trong sự giàu có và địa vị, là tầm thường khi tin rằng, nó không hề gắn với trí tuệ và tư cách, mà thường gắn với nhân cách hèn mọn, thân phận đáng khinh nhất nơi địa vị cao và kiêu ngạo với người nghèo và thấp kém. Nhưng người đàn ông thực sự vĩ đại nằm trong ý thức về một mục đích chân thật trong cuộc sống.
 
Căn cứ trong chính sự đánh giá về bản thân và mọi thứ khác, và thường xuyên tự mình chất vấn, và sự vâng phục vững vàng những quy luật mà ông biết là đúng, như hoàng đế Marcus Aurelius, ông không hề nghĩ về cái mà những người khác nghĩ hoặc nói, dù cho họ làm hoặc không làm cái đó còn ông suy nghĩ, và nói, và làm.
 
== Để cho bản thân tôi ==
 
*Tất cả mọi thứ chúng ta nghe là một ý kiến, không phải là thực tế. Tất cả mọi thứ chúng ta thấy là một quan điểm, không phải là sự thật.