Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đồi gió hú”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 42:
*Tôi tin tưởng ở tình yêu của Linton đến nỗi tôi chắc rằng dù tôi có thể giết cậu, cậu cũng không muốn trả đũa tôi.
**Catherine Earnshaw, trang 122, chương X.
*Bạo chúa chà đạp nô lệ của mình và đám này không quay lại chống bạo chúa, mà đè dí những kẻ ở bên dưới.
 
**Heathcliff, trang 140, chương XI.
 
*"Cathy, cái con cừ non này của cô phách lối dọa nạt như một con bò mộng vậy!" Ông ta nói. "Nó có nguy cơ bể sọ vì húc vào những khớp ngón tay tôi. Lạy Chúa! Ông Linton, tôi lấy làm tiếc đến chết đi được vì ông không bõ để tôi đánh ngã!"
 
**Heathcliff, trang 143, chương XI.
*"Nếu tôi chắc chắn sự hối hận có thể giết chết anh ta," mợ ngắt lời, "tôi sẽ tự sát ngay lập tức. Suốt ba cái đêm kinh khủng này, tôi không chợp mắt tí nào - ôi, đầy dằn vặt, ám ảnh ghê gớm, Nelly! Nhưng tôi bắt đầu nghĩ rằng chị không ưa tôi. Kỳ lạ thay! '''Trước tôi cứ tưởng, mặc dầu cho mọi người khinh ghét lẫn nhau, họ vẫn không thể không yêu thích tôi.'''"
**Catherine Earnshaw, trang 151, chương XII.
*Ôi, tôi đang cháy rực người lên đây! Tôi ước gì mình đang ở ngoài trời! Tôi ước gì mình là một con bé; bán khai và táo tợn, và tự do, và bị xúc phạm thì cười ngạo chứ không điên khùng lên! Tại sao tôi lại thay đổi đến thế!
**Catherine Earnshaw, trang 156, chương XII.
*Tôi cam đoan với chị, một con hổ hay một con rắn độc cũng không thể khiến tôi khiếp hãi bằng ông.
**Isabella Linton nói về Heathcliff, trang 180, chương XIII.
*Mọi di vật của người đã chết đều quý, nếu lúc sinh thời họ được trân trọng.
**Bà Dean, trang 168, chương XIII.
*'''Ví như anh ta là nguyên nhân gây thêm một rắc rối nhỏ nào cho đời nàng - ờ, tôi nghĩ nếu thế thì tôi sẽ có lý do chính đáng dể đi đến những hành động cực đoan! Tôi mong chị đủ thành thật để nói cho tôi hay liệu mất anh ta, Catherine có đau đớn lắm không. Tôi chỉ sợ làm nàng đau đớn mà chùn tay thôi. Đó, chị thấy sự khác biệt giữa tình cảm của hai chúng tôi, nếu anh ta ở vào địa vị tôi và tôi ở vào địa vị anh ta, thì dù tôi ghét anh ta bầm gan tím ruột, tôi cũng không bao giờ giơ tay đánh anh ta.''' Chị có thể không tin, tùy chị! Tôi sẽ chẳng bao giờ cấm anh ta tiếp xúc với nàng chừng nào nàng còn muốn giao thiệp với anh ta. Khi nào nàng hết quý mến anh ta, lúc đó tôi sẽ rứt tim anh ta ra và uống máu anh ta! Nhưng cho đến lúc đó - nếu chị không tin tôi là chị không hiểu tôi - cho đến lúc đó, tôi thà chết dần chết mòn chứ không đụng đến một sợi tóc trên đầu anh ta!
**Heathcliff, trang 183-184, chương XIV.
*Tôi thật là điên nên mới có lúc tưởng rằng nàng quý trọng lòng quyến luyến của Linton hơn tình tôi. Dù hắn ta có yêu với tất cả sức lực con người còm cõi của hắn thì trong tám mươi năm hắn cũng không yêu được bằng tôi trong một ngày. Và Catherine cũng có một trái tim sâu thẳm như tôi, nếu cái máng ngựa kia chứa gọn được biển cả thì hắn mới đủ sức một mình độc quyền toàn bộ tình yêu thương của nàng! Xì! Khéo lắm nàng chỉ yêu quý hắn hơn con chó hay con ngựa của mình một chút thôi. Hắn đâu có cái gì để được yêu như tôi. Làm sao nàng có thể yêu ở nơi hắn cái mà hắn không có?
**Heathcliff, trang 184-185, chương XIV.
*Tôi không thương xót! Tôi không thương xót! Con sâu càng giãy giụa tôi càng muốn giẫm nát ruột nó ra! Nó như một cơn đau mọc răng tinh thần ấy, càng nhức nhối bao nhiêu tôi càng nghiến dữ bấy nhiêu.
**Heathcliff, trang 188-189, chương XIV.
*Chị nói là tâm trí nàng bất ổn. Làm thế quái nào mà khác đi được trong cảnh cô lập khủng khiếp của nàng. Và cái kẻ ti tiện, vô vị ấy săn sóc nàng vì bổn phận và lòng nhân đạo! ''Vì lòng thương và bác ái!'' Khác nào hắn trồng một cây sồi trong chậu hoa mà lại mong nó đâm chồi nảy lộc. Hắn tưởng tượng có thể khôi phục sức khỏe của nàng trên miếng đất những săn sóc hời hợt của hắn!
**Heathcliff, trang 190 chương XIV.
 
==Tham khảo==